Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

Review phim: Quả Tim Máu



Mình chẳng phải là một khán giả khó tính gì, nhưng nói thật là cũng lâu rồi chưa có một bộ phim Việt nào mà mình cảm thấy đáng khen. Lần gần đây nhất thì mình (hơi) thích Âm mưu giày gót nhọn, dù bộ phim này, theo mình, có cái kết khá sến và gượng (do xử lý thôi chứ nhìn chung vẫn chấp nhận được). Riêng lần này, thì mình có lời khen đối với Quả tim máu. Nếu xét về kịch bản, Quả tim máu không phải là một bộ phim quá tham vọng, nhưng đây, một lần nữa, lại là một sản phẩm cho thấy thế mạnh của Victor Vũ trong,dòng phim kinh dị, thriller (e hèm, tới giờ vẫn chưa biết dịch từ này sang tiếng Việt là chi, phim hành động kịch tính???, ly kỳ hồi hộp???).
Về nội dung phim, xin tóm tắt ngắn gọn thế này. Cô Linh (Nhã Phương) – vợ anh Sơn (Hoàng Bách) bị bệnh tim và được ghép tim với một cô gái chẳng may gặp tai nạn. Linh qua cơn nguy hiểm và sống sót, nhưng sau ca phẫu thuật, nhiều chuyện kỳ lạ đã xảy ra. Cô thường xuyên gặp ác mộng và bị mộng du. Rồi một ngày trong vô thức, Linh lang thang đến ngôi mộ của một người con gái đã chết tên Phương và gặp chồng Phương là Tâm. Linh cho rằng Phương chính là người đã trao tặng trái tim cho mình, nhưng tất nhiên mọi chuyện không dừng lại ở đó..
1309sen01
Lần đầu mình biết đến Nhã Phương, đúng là một cô gái rất xinh đẹp :)
Quả tim máu không phải là một phim quá rùng rợn, ít nhất là với mình (mình cũng xem nhiều phim rồi nên đã quen, chứ có thể một số bạn không quen thì vẫn sợ). Tuy nhiên, quan trọng nhất đối với phim kinh dị, theo mình, không phải là một câu chuyện quá đặc biệt, hay diễn xuất xuất thần, hay kịch bản lắt léo, mà là tác phẩm ấy có tác động mạnh đến tâm lý của khán giả hay không (thính giác, thị giác, cảm xúc..). Quả tim máu đã thành công trong việc tạo nên một không khí bí ẩn, kỳ quái, rùng rợn, khiến người xem phải hồi hộp dõi theo từng diễn biến trên màn ảnh – để rồi không ngừng tự hỏi: điều gì sẽ xảy ra tiếp theo (ý mình là trong chính thời điểm họ đang xem, chứ không phải cái twist của bộ phim mà có thể nhiều người đã ngờ ngợ từ sớm). Hiệu ứng âm thanh của phim tỏ ra khá hiệu quả, mà đặc biệt nhất là những đoạn âm thanh nổi lên như tiếng quả tim ai đó đang đập mạnh (không biết là nhịp tim của nhân vật hay nhịp tim của khán giả đang theo dõi nữa, hehe). Bóng tối được lợi dụng triệt để (tới 70-80% cảnh phim), cộng thêm bối cảnh phim đặt tại một vùng đồi núi hoang vắng ngập trong sương khói Đà Lạt, tạo nên hình ảnh đẹp huyền bí, ma mị.
tu-vi-am-anh-banh-trang-nha-phuong-trong-qua-tim-mau-_4_635149633247689942 (1)
Quý Bình trong vai Tâm là một diễn viên có gương mặt biểu cảm, ăn hình, chỉ tiếc là đất diễn của anh khá hạn chế
Về diễn xuất, mình cho rằng phần lớn các diễn viên đều tròn vai (mà thực ra bộ phim cũng không đòi hỏi diễn xuất quá xuất thần, phim kinh dị mà). Nhưng có ba nhân vật mà mình yêu thích. Thứ nhất là vai bà mẹ của nhân vật Phương do cô Kim Xuân thể hiện. Không biết có phải vì mình đã già đi không, mà dạo này mình trở nên rất…mong manh. Cứ xem phim mà gặp bà mẹ hay ông bố nào có con chết trẻ là mình thấy thương vô cùng tận. Cô Xuân lại diễn đạt quá khiến mình rất cảm động, lắm lúc cũng muốn khóc theo nhân vật luôn (mà hình như có rơm rớm nước mắt thật). Lúc cô nhìn Linh với ánh mắt vừa bi thương, vừa tình cảm, lại có gì đó thất thần, là lúc mình xúc động nhất. T___T
1379996083582_qua-tim-mau-6516c7
Thái Hòa lại có thêm một vai diễn đáng nhớ
Nhân vật thứ hai là nhân vật của Thái Hòa. Tất nhiên là anh diễn có duyên, ai cũng biết điều đó. Tuy nhiên trong phim này, Thái Hòa gây ấn tượng không chỉ vì anh có duyên, mà vì nhân vật Hù của anh quá thú vị. Tất cả những đoạn thoại hài hước nhất đều là của Thái Hòa thì anh gây ấn tượng là điều tất nhiên. Nào là… “anh chưa bao giờ khóc trước con gái, anh chỉ có khóc…trước mặt con trai thôi”, hay là “em thật giống Phương quá đi, lúc còn sống khi mẹ Phương gắp đồ ăn cho Phương, cô ấy cũng chỉ cười nhưng không gắp lại”…. =)) Còn rất nhiều câu khác ‘bá đạo’ nhưng tạm thời mình chưa nhớ ra, bà con cứ đi xem đi rồi biết hé hé.
quatimmau6 (1)
Nhân vật thứ ba mà mình thích là Linh, đơn giản là vì diễn viên Nhã Phương có gương mặt trong sáng, dễ thương, dễ gây cảm tình. Mình nghĩ rằng cô ấy có nhiều triển vọng. Linh cũng là nhân vật chính duy nhất của phim, vì cô là người dẫn dắt câu chuyện. Trong phim này, tất cả các diễn viên nam đều là nhân vật phụ xoanh quanh nữ chính Nhã Phương.
Hoàng Bách trong vai Sơn, chồng của Linh thì là một nhân vật không khó đoán. Anh không có nhiều đất diễn để thể hiện nên cũng chưa thể nói được gì. Nhưng với một diễn viên tay ngang thì mình thấy anh đóng cũng ổn – vì căn bản anh có một gương mặt cũng khá ăn hình – vẻ ngoài ưa nhìn, nam tính nhưng giọng nói lại hơi…mái mái, hehe.
IMG_0066-d86df
img_9886-1385174081
Tú Vi có vẻ đẹp liêu trai khiến khán giả..hết hồn :)) Không biết vì sao mình thấy mấy cảnh sợ nhất trong phim là cảnh em này trên…bàn thờ T____T
Điểm duy nhất mình thấy hơi tiếc về bộ phim chỉ là tác phẩm vẫn không tiến xa là mấy so với những Giao lộ định mệnh,Scandal… Vẫn là một phim giải trí thương mại được làm một cách chỉn chu, dễ xem, dễ cảm, mà dường như cũng dễ quên. Có lẽ vì mình đánh giá rất cao Victor Vũ nên luôn hy vọng có một ngày anh sẽ tiến xa hơn, đột phá hơn, sáng tạo hơn.. Hy vọng anh có thể hiểu được tấm lòng của người yêu phim nhỏ bé này. :”>
Dù sao thì, phim rất ổn. Bà con tranh thủ đi xem ủng hộ phim Việt nhé. ;)
P/S : tìm ảnh cho bài, nhòm thấy mấy cái ảnh kinh dị mà thấy hình như tim cũng hơi…đập mạnh hơn một chút (nói là không sợ nhưng thực ra cũng có chút chút, vẫn mong manh lắm, hahaha – vì thế nên mình chỉ chọn mấy cái ảnh “nhẹ đô”  thôi, ai muốn hồi hộp thật xin mời ra rạp thưởng thức ;)
                                        Theo Hoàng Thi Blog

0 nhận xét:

Đăng nhận xét